Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

truyện- my life(ngày hôm qua đã từng ) phần 9)


10h đêm...vẫn chưa có kết quả gì cả...anh Phong có nhờ một số người bạn khác nhưng đều ko có kết quả...Lòng nó thầm trách chị sao lại biến mất như vậy,ko biết có chuyện gì nguy hiểm cho chị ko nửa.....Cố gắng chạy vòng vòng tìm kỹ lại mấy chỗ chị nói chị hay đến...Mệt mõi...lo lắng...nó dừng chân ở một góc cầu nơi chị bảo mỗi khi chị buồn hay đến để thư giản...để ngồi chờ...hy vọng sẽ nhìn thấy chị...Đang ngồi ủ rũ trong góc thì có điện thoại....nó mừng phát điên lên khi có là số máy của chị xấu xí hiện lên màn hình...Dù lo cho chị lắm...nhưng nó vẫn phải cố gắng kiềm chế để ko phải hét lên trong điện thoại, với chị có lẽ bây giờ ko nên nổi nóng.
- Chị...chị đâu rồi...nhox tìm chị cả ngày nay
- Nhox...về nhà đi
- Sao vậy chị
- Chị đang ở nhà nhox nè...về nhanh nha

Chẳng cho nó nói câu...chị cup máy...Nó cũng ko gọi lại nửa...vội vàng phóng xe như điên về nhà...đèn đỏ, gió lạnh hay gì nó cũng mặc...đường khá vắng...cũng may là ko gặp công an...về đến nhà đã thấy xe chị đang đậu...Thở phào nhẹ nhỏm vì tìm thấy chị...nó dừng xe kế bên xe chị rồi gõ cửa xe. Khẽ hí cửa xe ra...nhận ra nó chị mở cửa xe...nó bước vào xe ngồi im lặng nhìn chị...chẳng nói gì...chị ôm chầm lấy nó khóc. Có lẽ chị đang đau lắm...có lẽ chị của nó đang rất yếu đuối..đang cần lắm sự sẻ chia...Nó đưa tay từ từ ôm lấy vai chị...chẳng nói gì. Nó chỉ ngồi im ôm lấy chị...mặc cho chị khóc...cũng ko nói lời nào an ủi hay ngăn cản chị khóc...thời gian lặng lẽ trôi đi..mới đó mà khóc hơn nửa tiếng rồi. Nước mắt đâu ra nhiều vậy ko biết...Chị hình như đã bớt khóc...giờ chỉ ngồi im dựa đầu vào vai nó, tay chị vẫn ko rời cánh tay nó, cứ ôm chặt...như sợ buông ra sẽ ko còn chỗ nào để vịn vào nửa...
Tiếng chuông điện thoại phá tan không gian im lặng....là anh Phong gọi
- Có tin gì chưa em...
Nó nhìn chị...ánh mắt chị long lanh những giọt nước mắt...mỏng manh và yếu đuối...đưa một tay lên vuốt mặt chị nó mĩm cười..
- Dạ...tìm thấy nữ hoàng rồi nè anh
- Trời!....may quá...Phương có sao ko em
- Dạ hok sao anh..em đang ngồi với chị..anh nói chuyện với chị nhé
- Ừ ừ
Đưa máy cho chị nó nhẹ nhàng..
- Là anh Phong...tìm nữ hoàng 2 ngay nay rùi đó
- ....
Chị im lặng lắc đầu rồi dựa vào vai nó....tuy ko hiểu chuyện gì nhưng nó biết chị cần yên tĩnh vào lúc này..
- Chị ko sao đâu anh...đang đòi ngủ ko muốn nc với ai
- Vậy à...phù...thôi hok sao em chăm sóc Phương cẩn thận nghen. Anh sẽ liên lạc sau
- Dạ anh đừng lo...g9 anh!
Nói chuyện với anh Phong nó mới nhờ còn một người đang lo lắng cho nó....bấm số em...
- Em nghe anh
- Em..anh kiếm dc chị rồi...Giờ anh đang ở nhà. Em đừng lo nửa nghen ngủ trước đi...mai anh qua em sau ha
- Uhm mà anh ăn tối chưa đó
- Anh ăn bánh mỳ rồi
- Vậy anh ngủ sớm nha
- Uhm em. Ngủ đi đừng lo nửa
- Dạ!
Nó tắt nguồn điện thoại...ngồi im lặng nhìn chị. Đôi vai chị hơi run, tay nắm chặt lấy bắp tay nó. Được một lúc lâu...chị lên tiếng
- Chị đói
- Uhm...giờ nhox đưa chị đi ăn hen

Chị gật đầu. Nó kiu chị lui xe vào bên trong bãi đậu xe tải cũ gần đó. Nói 1 tiếng với chú giữ bãi xe rồi nắm tay dẫn chị trở lại xe. Ngồi trên xe, mắt chị vẫn nhìn xa xăm....tự nó đội nón bảo hiểm cho chị rồi lên xe chạy đi...Chị ôm chặt lấy nó im lặng. Chạy vòng vòng..tìm dc một quán cháo trắng khuya nó ghé xe vào. Nói chuyện với chị bao lâu nay cũng biết chị thích ăn gì mà..Nó gọi luôn 2 tô cháo và một vài món cho chị dễ ăn. Chị im lặng ăn một cách ngon lành....đó là người duy nhất và đầu tiên cho đến bây giờ nó biết dù buồn cỡ nào thì cũng ăn uống rất ngon lành @@...một tay chị ăn cháo, một tay vẫn ôm chặt lấy cánh tay nó cho nên 2 người nhưng cũng chỉ có 2 cái tay cử động dc. Nó ko ăn nhiều, chủ yếu là gắp đồ ăn bỏ vào tô cháo của chị....xong tô cháo...chị hồn nhiên ăn luôn tô của nó...hix hix ko biết buồn kiểu gì mà ăn khỏe dzữ vậy nè.


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 74

Ăn xong...chị ngồi im một lúc rồi nói nhỏ
- Chị muốn ăn kem

Sax!!! Bộ có bà con với em của nó hay sao nè trời...giữa khuya còn đòi ăn kem...đừng nói một hồi đòi lên cầu ngồi nửa nghen...Nghĩ là nghĩ vậy chứ nó cũng gật đầu
- Ừ...thì ăn kem..giờ muốn ăn kem gì
- Kem dâu với kem socola

Nó tính tiền cháo xong chở chị chạy thẳng tới chổ nó mua kem mọi lần. Thằng giữ xe nhìn mặt nó là biết hổng phải đi hát mà là mua kem...hổng cần hỏi, thằng nhỏ giở tủ kem ra cho nó lựa luôn.
- Chị mọi lần đâu anh
- Ngủ rồi
- Ghê ghê
- Ghê gì

Thằng quỷ cái mặt nham hiểm chỉ chỉ về phía chị đang ngồi. Nó nhìn chị...rồi lấy hộp kem đập lên đầu thằng nhỏ 1 cái
- Tình tiền mày
Thằng quỷ cầm tiền miệng vẫn lẩm bẩm
- Ghê nha...huynh ghê lắm @@

Chở chị tìm một quán nước ven đường để ngồi..Chở một người đẹp thế này chạy vòng vòng giữa đêm thế này cũng sợ...có điều chị hổng chịu về nhà nên đành mạo hiểm thôi. Gọi cho chị một li trà lipton nóng, còn nó là một li cafe ko đường...Chị ngồi im ăn kem,ko như em của nó, chị ngồi ăn một mình, hổng thèm đút cho nó cái nào lun...đúng là chị của nó chẳng thay đổi bao giờ...đi ăn uống với chị thì phải biết giành ăn còn ko chị hổng có thèm nhường cho nó ăn đâu...mà lúc này thì hổng còn tâm trạng nào giành ăn với chị nửa nên đành ngồi uống cafe nhìn chị ăn thôi...Cỡi cái áo gió khoát lên vai chị, nó im lặng nhìn dòng xe qua lại, người nó bây giờ cũng cảm thấy lạnh huống gì chị mặc váy mỏng manh lại còn ăn kem ko run mới lạ....ăn hết hai hộp kem...mắt chị dường như bớt buồn đi một tí..có một chút tinh nghịch hiện lên trên mặt chị rùi..cũng tốt...mặc dù từ đầu tới giờ nó chưa nói dc lời nào an ủi chị và cũng chẳng biết gì để an ủi....chị ngả đầu lên vai nó...dc một lúc thì lại lên tiếng
- Chị muốn ngủ
- Ừ

Nó mĩm cười..Tính tiền nước xong, đội nón lên cho chị nó chạy xe từ từ về nhà vì sợ gió làm chị lạnh...Đúng là chị đang lạnh, tay chị cóng hết rồi chứ đâu...Về đến nhà chị vẫn ngồi trên xe hổng chịu xuống....mà giơ hai tay về phía nó...thôi xong đã hiểu...đúng là nữ hoàng. Nó lắc đầu cười rồi quay lưng lại gần cho chị leo lên lưng...hix may quá nhìn người cao đẹp vậy cũng ko nặng lắm, hơn em của nó 1-2 kg là cùng...còn cõng nổi...Cõng chị vào tới nhà để chị nằm xuống nó mới quay trở ra dắt xe vào rồi đóng cửa rồi ngồi xuống lấy mền đắp lên người chị. Vừa định đứng dậy đi đánh răng rửa mặt thì chị đã lấy tay kéo nó nằm xuống bên cạnh, đầu chị rúc vào ngực nó nằm im, vai chị run run...cảm nhận chị lại đang khóc....vậy là nó đành nằm im ôm lấy vai chị cho đến khi chị ngưng khóc ngủ thiếp đi...Đoán chắc rằng chị đã ngủ thật say rồi nó mới thở phào nhắm mắt ngủ...đó là người con gái thứ hai nằm ngủ trong căn phòng của nó...người trước đó chính là em 
Trời rạng sáng...nó chỉ mới ngủ dc một chút, người nó mõi nhừ nhưng chẳng dám nhúc nhích sợ làm chị thức giất, vậy là nằm chịu trận cho đến sáng. Hix...quên mất tiêu chị là trùm lười siêu ngủ...biết chị ngủ tới chừng nào mới dậy đây...vậy là xác định nghĩ học chắc luôn rồi. Mở điện thoại call lên trường nhờ cô Xuân (căn-tin) nhờ đứa nào viết dùm cái phiếu điểm danh rồi bấm số em
- Em hả...dậy chưa
- Ưm...um...chưa...cho ngta ngủ xíu
- Ngủ hoài dzậy
- Tại tối qua ngta mắc học làm bánh ga-tô đó
- Học chi khuya dzữ
- Hihi học làm cho anh ăn đó...mà mê làm quên mất tiêu thời gian lun
- Tội nghiệp chưa...thui vậy ngủ nửa đi..chắc chiều anh mới qua trả xe em dc đó
- Ừ...anh có đi học hok
- Uhm ko...giờ anh cũng ngủ thêm chút
- Hihi đáng ghét...ham ngủ mà dám la ngta
- Tại call sợ em lo mà
- Ai thèm lo..anh ngủ nửa đi...đừng có phá em ngủ nửa đó..chiều em đem bánh cho anh ăn hen
- Ờ...ngủ đi

Cup máy...nó nằm im nhìn qua chị rồi bấm tiếp số anh Phong.
- Phương sao rồi em...
- Dạ hok sao...có khóc một chút..giờ đang ngủ rồi anh..mà có chuyện gì vậy
- Phương bị tụi làm chung chơi xấu...cũng toàn 1 đám ganh ghét với Phương thôi...trước tới giờ tụi nó hại Phương nhiều lắm rồi...và....Phương buồn anh nửa
- Sao buồn...
- Ừ vì anh sắp đi học...mẹ anh ép anh đi...Phương cô đơn lắm anh đi rồi...ko biết còn ai chăm sóc Phương nửa đây...giờ chỉ hy vọng có em thôi đó
- Dạ...nhưng...gia đình chị..ko lẽ ko chăm sóc chị sao anh
- Ba mẹ Phương...mất rồi em
- Hả...ba mẹ chị mất...sao mất anh
- Ba mẹ Phương bị tai nạn xe bên Mỹ...2 năm rồi
- Vậy sao...thương chị quá...giờ chị sống với ai ở đây vậy anh
- Ừ...Phương sống với dì...nhưng cũng đừng trông cậy vào họ chi...toàn lợi dụng Phương ko à...Thôi ko nói nửa. Em chăm sóc Phương nha..chừng nào Phương muốn về em call để anh qua đón Phương.
- Dạ..

Nó thẩn thờ nhìn chị...giờ thì nó hiểu chị của nó rồi...hiểu hoàn toàn những gì chị đang phải gánh chịu. Dường như hoàn cảnh của chị cũng một phần giống như nó cho nên dễ dàng đồng cảm với chị hơn. Gương mặt xinh đẹp chẳng thua bất kỳ người con gái đẹp nào này lại đang chịu những mất mác to lớn đến vậy...kể từ giây phút ấy..tự nhiên nó chỉ muốn ở bên cạnh để mang lại niềm vui thực sự cho chị thôi...vì như anh Phong nói...chỉ có bên cạnh nó và anh Phong, chị mới cười thực sự. Chị dụi đầu sâu vào người nó hơn...miệng chị thủ thỉ trong cơn mê

- Nhox...nhox đừng xa chị nha...nhox...Phương...ghét Phong...nhox...đừng giống Phong nha..đừng....đừng...

Nó mĩm cười ôm chặt chị vào lòng...”Uhm...ko xa chị đâu...cho dù chị xua đuổi...từ nay nhox cũng ko bao giờ xa chị đâu”...nó thầm hứa...và nó sẽ luôn làm như vậy...


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 75

Cứ ngủ...rồi lại thức vì sự đụng chạm của chị...nằm nhìn suy nghĩ rồi ngủ tiếp...lại thức...lại ngủ..cứ như vậy cho đến khi ai đó đang chọt chọt vô mũi nó..Mở mắt ra...chị đang nằm nhìn nó, mặt cười tinh nghịch tay vẫn còn đang giữ tại hiện trường...bắt quá tăng rồi nhá dám nghịch lúc nó đang ngủ.
- Nhox khùng...dậy chở chị đi ăn coi
- Hết buồn chưa
- Hết rùi
- Nhanh dzậy
- Ừ...chuyển hết cho nhox đó..lấy dùm đi
- Khôn hen..vậy đưa đây
- Tốt bụng quá ta...hok hối hận nha
- Ừ..ko..chị vui là dc
- Hihi thương nhox nhất. Chị muốn ăn gà rán
- Ăn chi cho mập
- Mập mà tấp nập người theo haha dậy điiiiiiiiiiii
- Từ từ...oánh răng chưa đó đòi đi ăn
- Nhox cho chị mượn bàn chải nha
- Ờ có đâu..từ từ nhox đi mua cho
- Khỏi...chị đánh rồi
- Hả...bàn chải đâu đánh
- Nè

Chị cười tít mắt chìa cái bàn chải ra chọt chọt vô mũi nó. Cầm bàn chải nhìn qua nhìn lại nhìn tới nhìn lui cảm gián thân quen da diết...Thôi rồi thương quá bàn chải ơi...một mình mày mà phục vụ tới gấp 3 lần bình thường 
- Cái này..của nhox mà
- Ừ của nhox
- Thì sao
- Chị mượn
- Rồi nhox đánh bằng gì
- Ngốc! bàn chải của nhox nhox đánh đi
- Sao còn đòi mượn
- Thì chị đánh rồi...coi nè... – vừa nói chị vừa thổi phù phù vô mặt nó...hix chưa từng thấy người đẹp nào hồn nhiên như chị của nó, chơi gì thổi phù phù vô mặt ngta để khoe đánh răng rồi...mà đúng hơi thở của chị thơm thiệt...- nhox nhanh nhanh..đói bụng lắm..chị chờ

Cái quái gì đang diễn ra vậy trời...chị có quen biết gì em của nó ko đây...sao cái cảnh này quen quen...khác một chỗ em của nó im ru rù rù cầm bàn chải nó đánh, còn chị nữ hoàng nhà mình thì hồn nhiên khoe chiến tích cướp bàn chải người khác....Mai mốt lỡ 3 đứa có chiện gì bảo đảm hồ sơ sẽ ghi : chết vì sài chung bàn chải đánh răng @@

Nó đi vào nhà tắm đánh răng thay đồ, quay ra thì chị đang ngồi nghịch hộp kem có trồng cỏ ba lá...biết nó đứng sau lưng chị hỏi
- Sao hông phải hoa cúc dại
- Ừ..cái đó của bạn nhox trồng
- Hoa cúc dại đẹp hơn mà
- Ờ bạn nhox trồng đâu phải của nhox
- Uhm...chị biết...nhưng hoa cúc dại vẫn đẹp hơn..đúng ko

Bó tay...ngang đến thế là cùng...chẳng chịu hiểu vấn đề của nó nói...chị luôn vậy..thích tranh cãi đến khi nó chịu thua mới thôi.
- Ừ rồi hoa cúc dại đẹp nhất chịu chưa..giờ đi ăn nha
- Hihi nhox ngoan

Chị tung tăng đi ra ngoài đứng chờ nó dắt xe ra. Chẳng biết KFC ở đâu, nó đành phải vừa đi vừa hỏi người ta. Cuối cùng cũng mò ra được cái KFC. Gọi 2 phần combo và 1 chén canh cho chị. Đang ngồi ăn ngon lành...tự nhiên có một cánh tay xinh đẹp thò qua cướp mất cái đùi gà của nó...cha chả..dám cướp miếng ăn ngta ngay giữa thanh thiên bạch nhật, đã vậy cười nhe răng cười tủm tỉm khoe chiến tích nửa chứ...ko thể nể nang dc nửa..phải tranh cướp lại thôi...Nó đứng dậy cầm tay chị giật cái đùi gà...Vậy là cuộc chiến ăn uống giữa chị và nó lại nổ ra...sôi động và đầy ắp tiếng cười. Chị của nó đây rồi, tinh nghịch và đáng yêu....sau một đêm chị đã vui vẻ trở lại...ngta nói chị của nó yếu đuối...ừ có lẽ chị của nó yếu đuối nhưng trong một thời gian ngắn mà đã đứng lên cười tươi vui vẻ thực sự...có lẽ ko dễ để ai cũng làm được và nó biết chắc rằng chị ko phải cố tỏ ra vui vẻ giả tao trước mặt nó...nó hiểu chị của nó...ko bao giờ giả tạo trước mặt nó và một người nửa..đó là anh Phong.

Giỡn hồn nhiên như hai đứa trẻ ở KFC xong, chị bắt nó chở chị đi ăn kem xong chị mới chịu cho nó đưa về
- Ủa bắt nhox đưa về..còn xe chị
- Kiu tài xế qua lấy
- Hả...chú tài xế ấy hả
- Ko...tên đáng ghét kia kìa
- Ai..ngoài nhox chị còn ghét ai nửa
- Phong

Nó đành lắc đầu...chạy xe đưa chị về. Nó chỉ biết đường lên Q1, còn từ Q1 qua nhà chị ở Q7 thì thua...đành chạy theo sự chỉ dẫn của chị, nó cũng biết chị cố tình chỉ đường chạy vòng vòng để hành xác nó...chưa từng thấy người nào đẹp mà nghịch như chị @@. Cuối cùng đưa dc chị về tới nhà....đưa chìa khóa xe cho nó chị cười
- Cảm ơn nhox nghen
- Cảm ơn gì
- Vì làm chị cười...nhox về đi
- Uhm..có gì đừng có đi lung tung nửa đó...buồn thì tìm nhox biết chưa
- Biết rồi biết rồi..giọng điệu y chan cụ non à
- Vào nhà đi
- Hihi bye nhox nghen..nhox khùng

Cha chả...đã hành xác ngta cả ngày còn dám nói xấu nó...thiệt là gan nữ hoàng mà...Nó mĩm cười call cho anh Phong.
- Alo anh ơi
- Anh nè...Phương sao rồi
- Dạ mới dẫn chị đi ăn KFC, ăn kem...xong
- Phương có vui lại chưa
- Cười như hoa...à anh nghe lệnh nè
- Ừ ừ
- Giờ qua nhà em...cầm chìa khóa lái xe chị về nhà chờ xử tội kìa
- Hiểu...khổ thân anh
- Vâng em cũng hiểu...ráng đi anh
- Ừ chút anh qua.
Anh Phong cười mếu máo cup máy. Nó chạy xe từ từ về nhà...chạy nhanh làm gì biết đường mà về....cuối cùng cũng về tới quán. Móc điện thoại gọi cho em...
- Em...nghe nè..anh đang ở đâu
- Anh về quán làm luôn rồi còn em
- Dạ đang nướng bánh...
- Sax..vẫn làm bánh hả
- Chứ sao...chừng nào anh tan làm qua đón em nghen
- Giờ đó khuya rùi mà
- Kệ...hok đón em ăn bánh 1 mình đó
- Ừ...vậy chút anh qua..
- Hihi làm vui vẻ ha.

Nó quay trở lại với công việc thường ngày. Em của nó...cứ như một người vợ vậy...thích nấu ăn, cả ngày nghịch mấy món ăn cũng để cho một người duy nhất thưởng thức là nó. Hôm trước nó có hỏi em bánh ga-tô là bánh gì..em cười chọc nó là đồ hai lúa...vậy mà hôm nay có người cặm cụi cả đêm để học làm bánh cho nó ăn....Cảm thấy nhớ em...nó mĩm cười dặn pha chế chừa một phần cam để tan làm nó đem về cho em uống.

Quán đóng cửa, nó chạy luôn qua nhà em..khoảng 10 phút em xuất hiện với hộp bánh trên tay. Khuya trời lạnh mà mặc đồ gì sexy ko biết, quần ngắn tới ko thể ngắn hơn dc, áo sơ mi mỏng cột hở bụng khoe cái eo nóng bỏng...đưa cái áo cho em mặc nó cằn nhằn
- Nửa đêm khoe bụng cho bệnh hả
- Hihi đẹp hok
- Ờ thì đẹp
- Vậy dc rùi..đồ khờ



Em móc hộp bánh trước xe rồi leo lên ôm chầm lấy nó. Về đến nhà nó dắt xe vào rồi đi tắm còn em thì ngồi mở phim lên xem với cắt bánh ra. Tắm qua loa cho xong nó quay trở ra...em đang đứng một chân trên ghế, hơi cuối người xuống bàn để cắt bánh...người em để lộ chiếc eo cong cong, đôi chân dài khêu khích...Nó tiến lại sau lưng nhẹ nhàng ôm lấy eo em....Thoáng chút giật mình em ngửa mặt ra sau đón nụ hôn của nó...khẽ nắm tay em để con dao và hộp bánh xuống nó xoay người em lại đặt em ngồi hẳn lên bàn...lưỡi nó và em xoắn vào nhau trong đam mê...khẽ đẩy nó ra em chỉ tay vào ngực nó
- Anh hư lắm..để ngta cắt bánh ra rồi...ưm... từ.ưm ừ...hi..hi..

Nó chẳng cho em nói hết câu liền đặt lên môi em một nụ hôn nửa tay nó từ từ gở từng nút áo của em...áo sơ mi gì mỏng tanh...khiêu khích nó từ lúc nhìn em đi ra từ cổng rồi..giờ thì cho khỏi mặc áo nửa. Cởi hết những gì đang có trên cơ thể em...nó ôm em hôn như điên lên khắp người em...tất nhiên em cũng ưỡn người đón nhận tất cả..hai tay và chân em cũng cuồng nhiệt cởi bỏ quần áo của nó...ánh đèn nhà vẫn sáng khiến nó càng cảm thấy kích thích hơn, từng đường nét trên cơ thể em hiện rõ trong mắt nó, in đậm trên môi, trên tay và cơ thể nó...Mỗi lần nó chạm vào giửa hai chân em là tiếng thổn thức nho nhỏ phát ra từ đôi môi gợi cảm...em và nó lao vào nhau đầy cuồng nhiệt...có lẽ chẳng còn vị ngot của chiếc bánh nào có thể sánh bằng giây phút này với em, chẳng ai ngăn cản được tình yêu đang thăng hoa giữa hai cơ thể nồng cháy đang yêu nhau bằng tất cả trong căn phòng trọ nhỏ này...., mùi mồ hôi, mùi bánh và mùi cơ thể của cả nó và em hòa vào nhau tạo nên một không gian đầy đam mê, đầy tình yêu cháy bỏng.
.......
- Anh hư lắm...
Em ngồi gọn trong lòng nó...cắt 1 miếng bánh đút vào miệng nó...Mĩm cười nghịch bầu ngực và cái bụng em nó nhai miếng bánh ngon lành
- Ừ...
- Còn ừ nửa...đồ xấu xa
- Ừ
- Ghét...bánh ngon hok
- Ngon...
- Tự em học làm đó
- Biết rồi khoe hoài
- Ngta làm cho ăn...ko khen mà còn nói vậy hả
- Thui mà..hok thấy đang ăn nhiệt tình lun sao
- Uhm..vậy mới ngoan

Lấy li cam nó mang về đưa lên miệng uống em nhẹ nhàng hôn lấy nó một cái rồi hỏi
- Chị sao rồi anh
Ko một chút thay đổi cảm xúc nó mĩm cười
- Ừ...đỡ buồn rồi..hôm qua chị khóc quá trời..khóc hơn em lun ấy
- Trời..so sánh với em nửa...
- Chứ sao..khóc cả đêm luôn...ướt hết áo anh
- Vậy hả...rùi sao chị khóc dzữ vậy
- Buồn tùm lum, đi làm bị người ta hại...còn người thân hổng có...ông anh lại sắp đi Mỹ học nên chị buồn...sợ nhiều lắm...haizz
- Uhm...tội nghiệp chị...

Em gỡ một miếng bánh cho vào miệng nó...khẽ hôn vào má em nó thầm thì
- Em hổng ghen hả
Nhéo nó một cái, hôn lên môi nó một cái em khẽ cười
- Có chứ
- Sao hok thấy giận dỗi như...
- Em khác ngta mà....em ghen nhưng em hok giận anh đâu...vì em hiểu tên ngốc như anh mà
- Tối qua chị ngủ ở đây đó...hok ghen sao trời
- Uhm...ghen chứ
- Là sao
- Hihi tên ngốc như anh..ôm người ta cả mấy đêm liền mà còn hổng dám làm gì...ngốc vậy sao dám phản bội em
- Trời...rủi....
- Ko...em nói rồi...em hiểu anh...em càng hiểu mình đủ sức giữ trái tim anh cho dù anh có đi đâu, làm gì với ai...rồi em cũng vẫn giữ dc anh
- Tự tin ghê
- Chứ sao...thực ra nếu anh bỏ rơi chị đêm qua...anh sẽ ko phải là anh của em yêu...anh của em đâu bao giờ đứng nhìn người thân yêu của mình đau buồn đâu nè...Em hông phải người ích kỷ vậy đâu.
- Uhm...anh xem chị như người thân rồi...làm dc gì cho chị..anh sẽ làm
- Dạ...em sẽ ghen đó...hihi nhưng mà...em tự tin em sẽ giữ dc anh..mãi mãi...hãy nhớ lời của em nói hôm nay nha anh
- Ừ...nhớ rồi...cảm ơn em tin anh
- Đừng có vội mừng đó...đang ghen đó..ai cho anh hôn đâu

Em dùng tay bịt miệng nó lại quay đi uống một ngụm cam vắt...Nó mĩm cười...ôm chặt lấy em...cô gái yêu nó nhiều nhưng luôn suy nghĩ chính chắn và tin vào tình yêu của hai đứa...và đúng là nó cảm thấy vui và tự hứa với lòng..sẽ yêu em đến khi nào..em quay lưng trước. Sẽ luôn là như vậy....Thừa cơ em quay mặt lại để đút bánh...nó hôn lên đôi môi ngọt ngào vẫn còn hương vị của mùi cam nồng nàn trong miệng em...rời nó ra em cốc iu vào đầu...
- Đồ hư...ngta đang ghen cấm hôn mà
- Cái môi nó hôn..chứ có phải anh mún đâu
- Vậy phạt cái môi...

Em bỏ miếng bánh xuống.đặt môi em lên miệng nó cuồng nhiệt...ôm chầm lấy em...người hai đứa vẫn chẳng có mảnh vải nào trên người ngoài cái mền duy nhất...Lại lao vào nhau...lại quên hết mọi thứ diễn ra...chỉ có tình yêu và cảm xúc thăng hoa...Mỗi một ngày...lại yêu em nhiều hơn...mỗi một ngày...những điều em nói, những việc em làm...càng khắc sâu vào tim nó nhiều hơn...


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 76

Mỗi lần em ở với nó, chẳng đêm nào nó được ngủ yên cả, em cựa quậy người...nó lại tỉnh giấc. Nhưng nó chẳng khó chịu vì điều này. Nó thích bị em làm thức giấc chỉ để nằm ngắm nhìn gương mặt em ngủ, chỉ để ôm siết lấy em vào lòng. Mỗi buổi sáng tinh mơ, nó ko còn cố gắng dậy sớm hơn em nửa. Nó thích dc em đánh thức bằng một nụ hôn, nó quen với việc mở mắt ra là thấy gương mặt em mĩm cười mắng nó là đồ hư hỏng....Sáng nay cũng vậy, vừa mở mắt ra đã bị khóa môi bằng một nụ hôn, cái cốc nhẹ lên đầu
- Dậy đi đồ hư hỏng...hôm nay anh ko nhớ là ngày gì hả
Vòng tay ôm lấy em nó thầm thì
- Ngày gì
- Anh hứa sẽ đi pinic với bạn bè em mà
- Ừ...tới ngày đi rồi hả
- Uhm. Dậy đi em chuẩn bị hết đồ đạc rùi. Còn chờ tên hư hỏng là anh ko đó

Nó gật đầu hôn nhẹ lên môi em rồi đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân...Cũng tại hôm trước đưa em đi diễn ngồi uống sinh tố với đám bạn em, bị áp bức tinh thần dzữ dzội quá, trời xui đất khiến thế nào lỡ dại hứa sẽ đi picnic với bạn bè em...Thực ra nó đã trở nên khá quen thuộc với những cô bạn của em, có điều hơi khó thích nghi với mấy anh chàng đang vây quanh em...cũng chẳng quan tâm lắm...đưa em đi diễn nó vẫn ngồi lặng lẽ 1 góc quan sát...ai tặng hoa, ai làm gì làm mặc kệ, có một chút ghen cho thêm mùi vị tình yêu thôi chứ nó đủ tình cảm để xem thường tất cả những thứ bề ngoài đó mà. Nó chẳng có thói quen tặng hoa cho em...nó chỉ ngồi im chờ em diễn xong, chở em về, mua cho em một hộp kem socola...vậy là đủ...em của nó sẽ cười tít mắt ôm hôn nó ngọt ngào...ừ tình yêu đôi lúc chỉ đơn giản là như vậy...
Tiếng hát vu vơ của em vang khắp căn phòng, tranh thủ lúc nó đi đánh răng, em dọn lại cho gọn căn phòng trọ của nó. Hôm nay em mặc quần jean đen bụi và một chiếc áo thun màu xanh nước biển...bước ra khỏi nhà tắm tất nhiên nó cũng giống em trong trang phục ấy...hix kéo nó đi cả buổi trời hôm qua chỉ để mua áo giống nhau, quần giống nhau dành cho buổi picnic hôm nay.
- Áo gì màu nổi quá trời
- Uhm...vậy mới đẹp
- Ai nghĩ ra cái ý tưởng này vậy
- Em đó...đứa nào có một nửa của mình thì phải mặc áo giống nhau
- Làm quá ko à
- Kệ em. Mệt anh ghê nhăn hoài...đi nhanh nhanh trễ rùi đó
- Ờ..thì đi

Chở em ra công viên Lê Văn Tám, bạn bè em tập trung cũng khá đầy đủ, đứa nào cũng ăn mặc phải nói là đủ màu sắc...giống một đám ô hợp sắp đi phát tờ rơi thì có....1 vài đứa ko có người yêu thì tự bắt cặp với nhau mặc chung màu áo. Hôm nay chị Tiên với nhỏ Hân mặc cùng màu áo hồng, nhìn nhỏ hiền đi thấy rõ...đúng là nhỏ nên mặc đồ teen thế này thì dễ thương hơn nhiều. Ông Kha hổng đi dc nên chị Tiên đành chấp nhận làm vai chồng của nhỏ Hân. Nó cũng quen dc một số anh bạn trai của bạn em...có lẽ nó là một nửa trẻ nhất, nhỏ nhất và xuất phát điểm cũng thấp nhất trong số một nửa của đám yêu nhền nhện này. Chẳng sao cả...quen với điều này...em của nó vui..thì ko có gì làm nó ngại nửa hết.

Cười nói cho đã rồi cả đám phóng xe hướng về thác Giang Điền. Đến thác...cả đám thuê lều trại để ở...nó chịu trách nhiệm bày trò chơi cho cả đám và nó đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ của mình, trò nào nó bày ra cũng toàn mấy trò cực kỳ hành xác, đầy ắp niềm vui, nụ cười...ngay cả mấy anh lớn lớn cũng bị lôi tuốt vào mấy trò chơi độc ác của nó. Tất nhiên nhóm của nó rất nổi bật trong số các du khách đến đây bởi vì sắc đẹp, chiều cao khá tốt của chị em....nhất là cái màn tắm thác thì phải nói mấy con yêu nhền nhện này làm bỏng mắt tất cả du khách nam lẫn nữ xung quanh vì những thân hình quá chuẩn trong mấy bộ bikini...nó với mấy anh kia chỉ biết cười khì khì cụng bia mà chấm điểm. Nói là cụng bia chứ nó chỉ dc cụng 7up, hix em của nó sẽ giết cả đám nếu ai dám bắt nó uống bia @@.

Chơi đủ thứ trò, ăn uống rồi lại chơi, rồi chụp hình...đốt lửa trại ăn đồ nướng...thấm thoát vậy mà cũng đến khuya. Cả khu Giang Điền chìm vào bóng tối của đêm khuya...một số đã ngủ...một số thì lang thang trò chuyện tâm sự...Em bắt nó dẫn đi khắp Giang Điền, ăn kem, ăn cá viên chiên...hôn nhau mõi cã miệng rồi mới chịu quay trở về trại...vừa nằm xuống 888 với mấy người khác một tí là em ngủ luôn. Một ngày chơi quá vui và mất sức mà....Ngồi ngắm em một tí...nó bước ra ngoài..đi lòng vòng để tận hưởng không khí ban đêm...cảm giác một mình nhưng chẳng thấy cô đơn..vì nó đã có em...Đi ngang lều của nhỏ Hân thì chị Tiên gọi nó lại
- Nè M em thấy con Hân đâu hok
- Dạ ko
- Ừ..đi đâu nảy giờ cả tiếng rồi đó. Em kiếm nó về dùm chị đi..nằm 1 mình sợ ma quá mà call hoài nó hổng chịu bắt máy.
- Dạ để em đi kiếm cho
- Ừ nhanh nha em...sợ ma ngủ hổng dc.

Nó quay lưng đi. Nhỏ này tự nhiên con gái con đứa nửa đêm lang thang đâu nửa trời, trong này tuy có bảo vệ đi tuần nhưng rộng lớn quá, đi một mình ko sợ sao trời...gan hơn em của nó nửa. Đi vòng vòng hổng có kết quả nó bấm số nhỏ Hân luôn....chuông reo dc một tì thì nhỏ bắt máy
- Đang đâu đó...
- Hỏi chi
- Đi giữa khuya một mình nguy hiểm lắm..về ngủ đi
- Tự nhiên bửa nay quan tâm chi tới Hân vậy
- Ờ giờ đang đâu
- Đang ngồi gần cafe hồi sáng đối diện chỗ tắm thác nè.
- Ở đó với ai vậy
- Một mình à...ra dẫn về coi...hổng nhớ đường về.
- Ờ ờ ngồi đó đi

Mệt óc thiệt, thì ra hổng nhớ đường về. Cũng phải, Giang Điền rộng, đường lại tối...chắc chỉ có nó là nhớ đường nhiều thôi vì cả ngày em của nó bắt nó chạy xe đạp đôi, lang thang khắp nơi mà....Chạy ào ra chỗ nhỏ Hân nói...từ xa đã thấy một bóng người ngồi im nghịch điện thoại...dám chừng ai hổng biết mà nhìn từ xa bảo đảm rụng tim vì tưởng ma...Bước tới gần ngồi xuống cạnh thì nhận ra nhỏ đang run run..
- Sao vậy
- Lạnh...với sợ...sợ...sợ ma
- Sax...biết sợ sao còn lang thang ra đây chi
- Tại Hân thích
- Vậy cũng nói...về chưa...dẫn cho về nè
Nó đứng dậy...nhỏ nắm tay nó kéo xuống
- Ngồi chút đi rồi về. Nhỏ Thy đâu
- Ờ ngủ mất đất rồi.
Nó cởi luôn cái áo đưa cho nhỏ Hân mặc
- Làm gì đó
- Lạnh thì mặc đi
- Rùi M mặc gì
- Nè...mặc ba lỗ cũng dc...coi như lâu lâu khoe chuột chút
- Xí ốm nhôm bày đặt
- Ờ..kệ...coi ốm vậy chứ cũng yếu lắm à...thôi mặc áo vào đi
- Cám ơn!

----------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.svfu.vn. Chúc bạn có những giây phút vui vị
----------------------------

Nhỏ Hân im lặng mặc áo của nó vào. Đưa cho nhỏ lon nước ngọt đang cầm trên tay nó im lặng đựng dậy đi đến gần lan can nhìn về phía xa...trăng ko sáng...nhưng cũng đủ nhìn thấy cảnh phía xa xa, thác nước lấp lánh dưới ánh đèn...ban ngày thì đẹp...nhưng ban đêm...thì cô đơn quá.
- Đang nghĩ gì đó
Nhỏ Hân tiến đến đứng cạnh nó
- Uhm..ko có gì. Vẫn còn buồn chuyện cũ hả
- Ko..Hân quên lâu rồi. Đâu có đáng để Hân nhớ hoài...chỉ là
- Chỉ là sao
- Cảm giác cô đơn thôi
- Ừ...
Nó im lặng...nhỏ Hân cũng im lặng....Kéo nó ngồi xuống ghế đá...nhỏ khẽ dựa đầu vào vai nó
- Cho mượn vai chút nha
Nó hơi giật mình...nhưng rồi cũng ngồi im...cảm giác có giọt nước thấm trên vai nó.
- Tìm dc ai đó để yêu chưa
- Chưa...à mà...có lẽ rồi
- Vậy sao còn buồn
- Ừ...M có tin vào tình yêu sét đánh ko
- M tin tất cả...tình yêu khi đến thì...chuyện tình nào cũng đáng tin hết. Sao tự nhiên hỏi vậy...bộ bị sét đánh với ai à
- Có lẽ...mà m có từng yêu đơn phương ai chưa
- Có
- Cảm giác sao
- Buồn...nhưng cũng vui
- Sao buồn mà vui
- Buồn vì...ko dc ngta yêu mình...nhưng vui...vì đơn giản dc yêu, lặng lẽ quan tâm, lặng lẽ dõi theo người mình yêu...đó cũng là một cách để yêu, cũng là tình yêu...sao ko vui dc.
- Vậy hả...đơn giản quá ha
- Ừ...đôi lúc nên nghĩ đơn giản một tí..Hân sẽ cảm thấy mọi chuyện dễ dàng để vượt qua hơn..
- Cảm ơn....động viên Hân nha
- Có gì đâu bạn bè mà
- Hôm nay sao chịu nói nhìu vậy
- Ừ...hổng biết nửa...chắc tại bị Thy bắt...riết nói nhìu hổng hay luôn.
- M yêu Thy lắm hả
- Ừ...nhưng ko bằng cô ấy yêu M đâu
Nó mĩm cười. Nói tới em...là nụ cười lại hiện lên trên môi nó.
- Ghen tị với hai người quá
- Ừ...ko sao
- Giá mà có dc tình yêu chân thành như vậy..thì hay biết nhiu
- Ai rồi cũng có mà..tại...chưa đến lúc thôi
- Cũng mong vậy...nếu yêu ai đó...mà mình hổng biết nhiều về ngta, hổng dc ở gần ngta nhiều...thì phải làm gì đây M
- Ừ...nếu là M...M sẽ tiếp tục làm theo tình cảm của mình...cứ yêu..cứ quan tâm lặng lẽ...khi nào cảm thấy hết yêu thì thôi...nếu còn yêu thì cứ yêu...việc gì quan tâm nhiều thứ phức tạp khác...
- Vậy sao...vậy...Hân cũng sẽ làm như vậy hen
- Ờ...tùy Hân...cố lên rồi Hân sẽ có dc hạnh phúc mà
- Uhm...hy vọng vậy...bửa nay..tên ngốc của nhỏ Thy coi bộ cũng chính chắn quá hen
- Ờ ờ
- Đó lại ờ ờ
- Quen mà.
Nó lại im lặng...nhỏ Hân cũng im lặng...đến khi có tiếng điện thoại reo...là chị Tiên gọi cho nhỏ Hân...réo um sùm trong máy. Nhỏ Hân cười
- Về hen...
- Ừ...về
- Trả áo nè
- Ờ mặc đi...chút về M lấy áo khác...Thy mua mấy cái lận
- Uhm...cảm ơn nha
Nhỏ tung tăng chạy trước...được một đoạn...lại líu ríu quay trở lại đi sát người nó
- Sao vậy
- Quên...sợ ma
- Người vậy cũng biết sợ ma
- Làm như Hân dzữ lắm á...ma mà...ai hổng sợ

Nó lắc đầu cười...con gái đúng là con gái...dù hung dzữ hay lạnh lùng mạnh mẽ cỡ nào...rồi có lúc cũng sẽ vẫn là con gái. Một chút yếu đuối, cần dc sự chia sẻ, quan tâm từ một ai đó...cũng mong cô bạn này nhanh chóng tìm dc hạnh phúc thực sự. Lắng nghe mấy tâm sự của nhỏ...cũng thông cảm phần nào....nghĩ lại nó và em..thật may mắn vì đã có nhau cho đến lúc này. Chúc nhỏ Hân ngủ ngon, nó quay trở lại lều của mình...nằm ngắm em một tí rồi ôm em chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm tỉnh dậy bới tiếng chim hót râm rang, tiếng gà gáy...quay qua bên cạnh em của nó vẫn ngủ ngon lành...khẽ chui đầu ra khỏi lều nhìn quanh. Chẳng thấy ai ngoài mấy con gà chạy tung tăng phía xa...có lẽ đêm qua quậy khuya quá nên giờ ai cũng còn ngủ. Đi lòng vòng một hồi cũng cảm thấy lạnh, trời buổi sáng ở đây công nhận lạnh thiệt. Đành chui trở vào lều nằm phá em...cảm giác nằm hôn trộm người yêu cũng kích thích lắm chứ bộ..nhất là em cứ dụi dụi đầu vào ngực nó để trốn....nghịch đã đời em cũng chịu lên tiếng
- Làm gì dzạ..sáng sớm quậy rùi hả
- Uhm...nhìn mặt ngủ dễ thương thiệt
- Thôi đi đồ hư hỏng...nhìn mặt anh gian gian quá à
- Gian mà có người thương
- Xí...cỡ này dẻo cái miệng quá nha
- Uhm...lạnh quá cho ôm chút đi
- Mệt quá à...để yên cho ngta ngủ coi...

Em quay lưng đi giành hết cái mền...Ko chịu thua..nó chui đầu vào giữa hai chân em trườn lên tìm môi em. Bàn tay nó nảy giờ lạnh ngắt nên luồn vào áo chà lên ngực khiến em rung mình cười khúc khích, gai ốc trên người em nổi lên...đáng yêu quá..
- Làm gì dzạ...anh hư quá..bỏ em ra đi...hihi..lạnh mà

Em làm bộ chống cự la hét nhưng cũng hổng dám nói lớn tiếng....Uốn éo chống cự một hồi cuối cùng em cũng bị nó khóa mô...cảm giác không khí lạnh giữa thiên nhiên buổi sáng vẫn ko làm em và nó cảm thấy lạnh mà càng ngày càng nóng hơn..tiếng yêu nhau của em và nó càng ngày càng to, hòa vào âm thanh của thiên nhiên buổi sáng làm tình yêu của em và nó bay bổng, ngọt ngào làm sao....nếu ai đó đứng bên ngoài sẽ thấy cảnh xung quanh mấy cái lều khác im lặng, chỉ có cái lều của em và nó thì rung lên dữ dội...Quần nhau cả nửa tiếng đồng hồ...rồi em và nó cũng nằm yên trả lại cho buổi sáng không gian im ả trong lành...rúc đầu vào ngực nó em nhéo nhẹ
- Anh cỡ này hư lắm đó...gan thấy sợ lun...hok sợ ngta thấy hả
- Hok..ai bỉu em chiều chi
- Ghét..mai mốt hok chiều nửa...cho chết
- Hok chiều thì mình cưỡng bức
- Dám hôn..uýnh phù mỏ lun...thui mệt anh quá nằm yên cho ngủ chút coi
- Ngủ nửa hả
- Hứ sáng sớm quậy quá trời rùi...giờ để yên em ngủ bù..hok có phá nửa nha
- Uhm..vậy ngủ chút quậy nửa hen
- Hok có đâu...hihi anh hư lắm...
Em kéo mền rúc đầu vào người nó nhắm mắt ngủ tiếp...Phù sáng sớm hoạt động quá mức...nó cũng nằm nghịch dc một lúc rồi ngủ luôn.


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 77

Tình yêu của em và nó càng ngày càng sâu đậm. Xung quanh em vẫn có những người đàn ông khác theo đuổi, nó cũng có những người con gái riêng theo cách này hay cách khác cũng thân thiết với nó. Nhưng chẳng chuyện ghen tuông hay hờn giận nào em và nó ko vượt qua dc hết. Đơn giản...em quá tốt đối với nó, nó chẳng thể nào để mắt đến ai khác ngoài em...và ngược lại tình yêu của em dành cho nó...đủ để em bỏ mặc tất cả lời ong bướm ve vãn của người khác cho dù họ có thành đạt, họ có tốt hơn nó hàng trăm lần...

Sau hơn nửa học kỳ đầu tiên, chăm chỉ làm việc...cộng thêm một số tiền nhỏ nó dành dụm dc...cuối cùng đã đủ để mua dc một chiếc xe máy đầu tiên trong cuộc đời nó. Đó là món quà xứng đáng nó đã cố gắng làm việc. Cũng chỉ là một chiếc dream cũ thôi....nhưng với thằng sinh viên tay trắng như nó..đâu phải tệ nhỉ. Nó muốn dành cho em một bất ngờ..cho nên lúc nó đi mua xe nó ko cho em biết. Chạy xe về đến SG cũng vừa sắp tối...Bấm điện thoại cho em
- Đang làm gì
- Dạ mới đi học anh văn về nè
- Vậy chút đi ăn kem hen
- Trùi...ngốc của em bửa nay có chuyện gì dzạ...biết hẹn hò hùi nào dzạ ta
- Ờ...ờ giờ có đi hok
- Uhm...đi đi. Vậy giờ em chạy qua anh hen
- Ê khoang...

Sax chưa gì đã cup máy...Thôi kệ chờ em qua cũng dc. Nó thay đồ rồi ngồi chờ em. Khoảng nửa tiếng thì em vừa qua tới. Hôm nay chắc vui lắm đây nên ngta chơi chuyên bộ váy màu trắng khoe hết những đường cong giết người, lại còn đeo lend màu xanh nước biển nửa chứ. Kéo tay em vô nhà....nó chỉ vào chiếc xe đang dựng...em hơi ngạc nhiên lại gần chiếc xe nhìn nhìn
- Ủa...xe ai vậy anh
- Đoán đi
- Đừng nói là xe....
Em ngơ ngác nhìn nó...đôi mắt em mở tròn xoe
- Thiệt hả...đúng hok anh

Nó khoanh tay gật đầu....Em đưa tay lên bịt miệng,mắt em sáng rực lên niềm vui....lao đến ôm chầm lấy nó...Nó ko nghĩ em vui như vậy, càng ko nghĩ em của nó dễ xúc động đến vậy. Nhưng chẳng có gì lạ, thành quả lao động đầu tiên của người mình yêu...dù sao cũng mang lại ý nghĩa thật đặc biệt mà....Đặt lên môi nó một nụ hôn...em cười như con nít bắt dc kẹo
- Anh của em giỏi quá...mừng quá à...huhu
- Coi kìa...xe cũ anh mua thôi mà...làm gì mừng tới khóc nhè lun vậy
- Hi..uhm kệ em...ngta mừng cho người yêu của ngta chứ bộ
- Ngta nào nghe xa lạ ghê
- Ghét...hihi mai mốt khỏi phải đạp xe rùi...đi học đi làm tiện hơn rùi đó anh...chứ nhìn anh đạp xe đi hoài em cũng xót lắm
- Xót thiệt hok
- Thiệt mà

Nó ôm siết em vào lòng...Thầm thì cảm ơn em...Nếu ko có em bên cạnh mỗi ngày có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ có đủ động lực để làm việc chăm chỉ như thế này đâu....Chiếc xe này có cả một phần lớn công sức của em bỏ ra...ko phải bằng tiền mà là bằng những món ăn em nấu cho nó, là những vật dụng hằng ngày trong nhà em sắm sửa...nếu ko làm gì nó có dành dụm đủ tiền mua dc xe nhanh chóng như vậy nếu ko có em.
- Thưởng đi
- Gì..tự nhiên anh mua xe liên quan gì má bắt ngta thưởng
- Sao hok...thưởng đi
- Mệt ghê..hihi thưởng gì
- Biết rùi còn hỏi
- Đó đó...hiểm hiểm đi....hư quá à
Em cười khúc khích cốc cốc vào đầu nó
- Buông em ra...ưm...đồ hư hỏng...ưm...hoy..mà...hihi bớ ngta...

Nó mặc kệ em chống cự...vẫn hôn em mãnh liệt, tay kéo khóa váy của em...Ngày nào gặp nó em cũng mặc váy thế này thì khỏe rồi, chỉ cần kéo nhẹ bờ vai là hoàn toàn được ngắm nhìn thân hình quyến rũ của em rồi. Hôm nay người em thơm thật, mùi hoa hồng thì phải...chống cự cho đã...nhưng càng ngày tiếng thở của em càng gấp gáp...báo hiệu em đã đầu hàng nó vô điều kiện...mệt thật biết vậy lúc này khỏi mặc đồ đi chơi chi để giờ cởi ra lâu quá trời...em mĩm cười cốc iu vào đầu nó rồi cũng giúp nó cởi quần áo..vừa dc giải thoát là nó lao ngay vào em...Màn đêm buông xuống...nhưng bên trong căn phòng hành phúc này..em và nó lại hòa vào nhau...ngọt ngào, đam mê.
Nằm thở phì phì bên cạnh...nó mĩm cười hạnh phúc, còn em thì nằm lấy tay nghịch ngực nó thi thoảng nhéo nhẹ một cái
- Ghét anh quá à...quậy thấy sợ lun
- Ai bỉu mặc đồ sexy quá chi ai chịu nổi
- Hiểm hiểm..gian gian ghê lun
- Vậy mà có người thương
- Bởi vậy mới ức nè...tự nhiên
- Tư nhiên gì...muốn quậy nửa hôn
- Xí..thở hổng ra hơi mà bày đặt
- Chờ đó..nằm 5 phút nửa rùi biết tay anh
- Hihi hổng dám đâu...mệt ghê..giờ hổng cho ngta ăn kem hả
- Ừ quên mất tiêu...vậy giờ đi ăn rùi về quậy nửa hen
- Ai cho đâu mà đòi hoài...mặc đồ đi ăn kem điiii
- Rùi ok...

Em nũng nịu ngồi dậy mặc đồ vào. Nhìn em dịu dàng mặc từng món đồ vào mà cứ muốn nhàu vô đè em cởi hết trở ra gì đâu...nhưng thôi..em còn đó chứ có chạy đâu mất dc đâu mà gấp.
- Ghét anh quá à..làm nhăn váy ngta hết lun
- Vậy để anh ủi cho hen
Nó lấy tay xoa xoa lên người làm em cười ngặt nghẽo
- Hoy hoy...hok có mượn...hihi dắt xe a ra đi
- Xe anh hả...
- Ừ...mua xe chi rùi để nhà...
- Ờ ờ

Nó dắt xe nó ra ngoài đứng chờ em khóa cửa...Nhìn em đẹp như thiên thần...thiệt đi chiếc xe của nó coi bộ uổng phí sắc đẹp quá..nó rụt rè đề nghị
- Hay mình đi xe em đi...chứ em đẹp vậy đi cái xe cà tàng này...sợ...
- Mệt...đi với ng iu của em...ai nói gì kệ...
- Ừ ừ...

Nó đề máy chạy đi...em ngồi sau lưng ôm chặt lấy nó. Đường SG ban đêm, ko thiếu những cặp tình nhân chở nhau vi vu trên đường. Nhiều người chạy ngang đều ngoài nhìn lại...có lẽ họ đang nghĩ vì sao một cô gái đẹp như vậy lại phải ngồi trên chiếc xe cũ và người chở lại là một thằng nhóc cùng tàn như xe...Chẳng sao cả...em vẫn ôm nó thật chặt, miệng hát lalala gì đó...ừ thì sao chứ..tình yêu mà..chiếc xe đâu làm nên giá trị một con người.


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 78


Ngồi ăn kem mà em đâu có thèm để ý gì tới nó...lo móc điện thoại ra 888 hết người này tới người kia..chẳng có gì lạ...ngồi khoe nó mới mua xe mới chứ chẳng có gì. Thiệt lúc trước lạnh lùng bao nhiêu thì giờ hiện nguyên hình một chị 8 nhiều chuyện nhí nhảnh bấy nhiêu. Em của nó đáng yêu thật, em có thể lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng trước mặt nó em luôn là một cô gái dịu dàng, vui vẻ..cứ như em có hai con người hoàn toàn khác vậy và nó yêu cả 2 con người này của em. Đó là sự thật. Ăn xong hai đứa chở nhau chạy vòng vòng, lê la cafe bệt, rồi ăn cá viên chiên...tới khuya mới chịu chạy xe về...Vừa vào đến em và nó lại lao vào nhau quên cả trời đất....Hùng hục với nhau đến mệt nhoài mới chịu nằm im ngủ...cho đến tận lúc đó...chưa bao giờnó nghĩ đến một ngày...nó ko còn dc ôm em trong vòng tay nửa...chưa bao giờ nghĩ đến...chưa bao giờ.

Sáng...sau khi ăn sáng xong nó chở em về nhà rồi chạy qua quán làm. Tất nhiên là từ bảo vệ đến nhưng đứa bạn phục vụ chung đều bắt tay chúc mừng thành quả đầu tiên của nó. Cảm giác tự hào, cảm giác rất vui vì hai bàn tay trắng đã làm nên quả ngọt đầu tiên....Say sưa làm việc mãi cho đến chiều...thì nhỏ Hân xuất hiện. Dạo này nhỏ thường xuyên ghé quán nó uống nước. Khi thì đi với em của nó, khi đi một mình, đôi khi đi với chị Tiên. Thi thoảng Hân vẫn ghé qua nhà nó chơi, mua trái cây, mua nước ngọt cho nó để dành uống, lâu lâu vẫn bắt nó chở đi ăn gà rán, trò chuyện, tâm sự những chuyện vui buồn rồi còn hay chạy ra quán cafe chổ nó hay coi đá bóng để ngồi xem chung nửa...Hân khác em ở chỗ coi đá bóng ko bao giờ ngủ gục....Ko sao cả...bạn bè em...nó càng lúc càng thân như vậy..Hân cũng vui vẻ, ko còn ghét nó như trước nửa...tuy nhiên vẫn thích nói xấu chê bai nó đủ điều...thật khó hiểu....Bưng nước lại cho nhỏ nó cười
- Sao bửa nay tới sớm vậy
- Ở nhà buồn...mà nè có xe mới chút chở đi siêu thị dùm đi
- Còn làm mà
- Chút xin nghĩ đi
- Hix..tự nhiên đi siêu thị bất tử vậy
- Tại có mấy thứ cần mua...chở đi..có xe mới cho Hân ngồi xe mới lấy hên coi
- Ờ ờ...thôi vậy chờ chút

Nó đi vào xin ông Kha nghỉ sớm...cằn nhằn mấy tiếng ổng cũng cho nó nghĩ, đơn giản thôi nó làm từ sáng tói giờ mà với lại ổng khó khăn gì nó méc chị Tiên thế nào thằng chả cũng cười khì khì cho qua à..nhìn mặt hùng hổ vậy chứ sợ chị Tiên lắm.
- Rồi..đi...mà sao xe Hân hổng đi..đòi đi xe M
- Mệt...muốn đi xe mới mà
- Xe cũ èm chứ mới đâu
- Thì xe mới mua...mà coi xe cũng cũ hen
- Vậy lấy xe Hân đi nha
- Ko. Chạy nhanh đi nói nhiều
- Ờ ờ

Nó lắc đầu chạy xe qua siêu thị. Tự nhiên yêu em xong...trở thành cu-li ko công cho cả bạn bè em luôn...chẳng riêng gì nhỏ Hân mà mấy mụ kia lâu lâu cũng lợi dụng danh nghĩa của em để nhờ nó mua cái này cái nọ mỗi lần nó đưa em đi diễn @@. Hôm nay cũng vậy...đẩy xái xe đẩy đi theo nhỏ Hân cứ như osin vậy, nhỏ tha hồ tung tăng mua sắm đủ thứ, chỉ việc chọn, chỉ tay...là nó tự biết phải lấy bỏ vào xe đẩy...
Mua cả đống đồ xong...nhỏ đòi nó chạy qua nhà bạn nhỏ...hình như là một tiệm sửa xe...chạy vào nhỏ nói
- Tiệm của bạn Hân đó...M cho ngta làm xe mới mới lại đi
- Tự nhiên làm mới chi
- Hok lẽ để xe vậy hoài hả...làm đi hổng có tốn nhiều đâu
- Ờ ờ...

Rồi nhỏ vào đứng nói chuyện với bạn nhỏ một tí xong anh đó vỗ vai nó
- Em yên tâm để xe anh làm 2-3 tiếng là đẹp như mới luôn. Khỏi lo...để đó tự anh làm dc gì anh làm
Anh đó nháy mắt với nó một cái rồi kiu thợ đem xe nó vào trong tháo ra làm..Nhỏ Hân đứng cười
- Nè làm gì ngơ ngẩn lun dzậy..mình đi coi phim đi..chút về lấy xe
- Gì..coi phim nửa hả
- Uhm...lâu rùi Hân hổng có đi coi phim
- Ờ ờ mà đi bằng gì
- Uhm hen..quên mất tiêu...
Suy nghĩ một hồi nhỏ chạy vào trong...dc một chút thì ông bạn nhỏ đẩy chiếc AB theo sau nhỏ. Thì ra mượn xe của ổng để đi
- Nè...có xe rùi hết đường từ chối hen
- Ờ..có ai từ chối hồi nào đâu
- Mệt quá..chạy nhanh đi...chút Hân trả tiền vé coi phim đền ơn M bửa nay đi mua đồ phụ Hân chịu chưa...nhanh nhanh

Nhỏ kéo tay nó ngồi lên xe cười hớn hở...Nó lắc đầu thở dài leo lên xe chở nhỏ chạy qua rạp chiếu phim....Nào giờ ít đi xem phim...lâu lâu có dịp đi cũng cảm thấy vui...nhất là dc đi chung với người đẹp...cũng thấy khoái trong bụng lắm chứ..kệ đi coi sẵn thấy phim nào hay hay bửa nào rủ em đi. Chọn một bộ phim hành động mới ra, mua thêm bắp, cá viên chiên với 2 ly coca...nhỏ tung tăng kéo tay nó vào phòng chiếu. Công nhận sức ăn bắp rang bơ của nhỏ Hân kinh dị thiệt, mới 20 phút đầu tiên thò tay vào bọc đã hổng còn cục bắp nào cho nó ăn...nhìn qua nhỏ nó lắc đầu
- Ăn bắp thấy sợ lun
- Hihi ngon mà
- Ăn nửa hok
- Ừ..M ra mua nửa đi
- Trời thiệt hả
- Thiệt
- Ờ ờ...ngta nói giỡn mà làm thiệt lun
- Hihi cằn nhằn giống ông cụ quá đi.

Nó đành chen ra ngoài mua thêm một phần bắp cho nhỏ....kệ sẵn đi giải quyết tâm sự cho nhẹ người để coi phim cho thoải mái. Bước trở vào hàng ghế...lỡ đạp chân ông nội nào ngồi kế nhỏ Hân...thằng chả mặt quạu đeo tính chửi nó thì nhỏ Hân quay qua cười tươi
- Anh...cho bạn em xin lỗi nha...

Công nhận giờ mới thấy sức mạnh cụ thể của sắc đẹp...mặt thằng chả đang quạu...nhìn thấy nhỏ Hân lập tức cười tươi bỏ qua liền. Nó khẽ xin lỗi thằng cha đó rồi ngồi xuống cạnh nhỏ...đưa ngón tay cái lên gật gật đầu...Nhỏ Hân cười tít mắt thầm thì vào tai nó
- Chút ra về bảo đảm ổng sẽ xin số dt Hân nè..tin hok
- Thiệt hả
- Thiệt...chút rùi biết..hihi


Ngày hôm qua...đã từng - Chap 79

Nó nhìn nhỏ, xong nhìn qua thằng cha đó...nó lắc đầu quay lên xem phim tiếp....Kết thúc phim...vừa bước ra khỏi phòng chiếu lập tức thằng cha đó lẽo đẽo theo sau 2 đứa vào thang máy...từ từ xê lại gần nhỏ Hân cười làm quen. Nhỏ Hân nháy mắt nhìn nó rồi quay qua nói chuyện với thằng đó...nó bỏ tay vô túi quần quay mặt đi huýt sao vu vơ...chẳng quan tâm ai làm gì làm....Thang máy vừa xuống tới tầng hầm là vừa lúc thằng đó hoàn thành việc làm quen xin số nhỏ Hân....công nhận nhanh tay lẹ miệng thiệt. Kéo tay nó đi nhỏ Hân cười khúc khích
- Đó tin chưa....hihi bộ đi với nhỏ Thy chưa từng thấy hả
- Ờ ko..cũng có...bộ Hân cũng hay dc ngta xin số vậy hả
- Uhm...nhiều khi chạy trên đường cũng có mấy anh chạy theo xin số nửa đó
- Trời sao gan vậy
- Chuyện thường mà
- Rùi Hân có cho hok
- Có...
- Sax...quen biết gì mà dám cho
- Hihi..Hân cho số của Mimi
- Hả...Mimi...haha ghê nha...
- Ừ...vậy mới đáng..cho Mimi trị mấy thằng cha háo sắc đó..

Nó lắc đầu dắt phóng xe ra khỏi tầng hầm giữ xe...Mimi thì nó có biết, mấy lần đi diễn vẫn hay dc Mimi chăm sóc...thân con trai nhưng kiếp con gái....đặc biệt Mimi rất thích trai lạ..trai đẹp )...nhỏ Hân lém lỉnh thiệt.

Trở về tiệm sửa xe...đúng là thợ chuyên nghiệp có khác, chỉ đi có hơn 2 tiếng mà xe nó đã dc làm toàn bộ mới trở lại với cái giá 50k. Mặc cho nó ngơ ngác...anh bạn của Hân chỉ lấy giá 50k...cho tất cả dàn áo ngoài của xe, lốc máy, đèn, đề, kính và cả yên xe mới...Tạm biệt anh bạn của Hân..nó chở nhỏ về quán để lấy xe của nhỏ...Vẫn còn khá sớm, quán còn hoạt động nhưng ko lẽ giờ này chạy vào làm nửa...thôi thì về...ghé net chơi game một tí rồi ngủ...
- Tính đi đâu đó
- Ờ chắc ghé net chơi game chút rùi về ngủ
- Game gì nửa
- Ờ game con trai...Hân ko biết đâu
- Xí..coi thường Hân quá nha..chờ chút..đừng có đi đó
- Gì nửa
- Chờ nha
Nhỏ chạy vào trong dắt xe ra cười
- Cho đi coi M chơi game chút rùi về
- Sax...chơi game cũng coi chi trời
- Mệt quá...đi đi...Hân cũng mún chơi
- Hix...khó hiểu...

Nó nói thì nói vậy nhưng cũng chạy xe đi kiếm tiệm net gần nhà ghé vào. Net hơn 20 máy, chẳng phải màn hình tinh thể lỏng gì cả...nhìn ngta sẽ ít ai chịu ghé net này...tuy nhiên những ai từng chơi ở đây đều sẽ phải công nhận một điều máy cực kì mạnh. Còn nhớ thuở trước nó thích chơi cửu long tranh bá, đi nhiều net, máy coi hiện đại nhưng chạy khoảng 1-2 acc cửu long là giật tung màn hình...nhưng ở net này...một máy có thể treo cùng lúc từ 6-10 acc cửu long cùng lúc mà vẫn có thể xem phim trực tuyến bình thường. Tất nhiên nó ko thể chơi loại game cày như vậy được...nó chỉ thích Biệt đội thần tốc (SA). Bước vào net...lại gây sự tò tò của những người đang cày game ở đó. Thật khó tin một thằng nhox đi chơi game bình thường mọi ngày như nó tự nhiên có một nhỏ xinh xinh hồn nhiên theo sau....Log acc game vào...chào hỏi vài chiến hữu đang online...tìm một trận ở map nó thích lao vào chiến. Nhỏ Hân bắt ghê ngồi sau lưng chăm chú xem nó bắn. Bình thường tâm trạng thoải mái...nó có thể bắn đến nổi ngta tưởng hack...còn hôm nay..tâm trạng cực kỳ căng thẳng...ko phải vì địch bắn hay mà vì quân ta ngồi sát bên...người tự sát vô vai nó...chăm chú theo dõi, hơi thở nhẹ nhẹ của nhỏ..cả mùi con gái thoang thoảng bên cạnh...thiệt làm sao còn tâm trí nào để bắn nửa...Thi thoảng nhỏ lại siết lấy vai nó vì hồi hộp...chẳng khác nào nhỏ đang ngồi bắn.
- Chết quài dzạ....bắn gì dở ẹc...
- Ờ...tại tại bửa nay tâm trạng hok tốt mờ
- Làm gì hổng tốt..có ai hù dọa M đâu mà hổng tốt
- Ừ thì...tự nhiên ngồi sau lưng...làm ngta run tay
- Nè..ngồi im ru..có đụng tới M đâu
- Hix...hông đụng mới lạ kéo áo ra coi..dấu tay còn nguyên nè

Nhỏ vạch cổ áo nó ra xem xét một hồi rùi cười tủm tỉm
- Mệt..đụng có xíu à
- Đụng xíu ảnh hưởng nhìu lắm bộ..đã M súng dỏm òi...còn bị áp bức tinh thần sau lưng...sao bắn hay dc
- Lí do lí trấu...đổ thừa hoài...sao hổng mua súng xịn bắn đi
- Súng ngta mua bằng xu...nạp tiền vô...M hổng nạp lấy gì có súng xịn
- Xì...ngụy biện quá..bắn tiếp kìa

Nó cắm đầu vô bắn tiếp, bỏ qua mấy cái khung chat chữi gà um sùm của mấy thằng chiến hữu...phải lấy lại phong độ mới dc...hix hix...Nhỏ tự nhiên đứng dậy đi lại quầy nước...chắc khát nước. Dc một chút nhỏ mang lại ly sting dâu đưa lên miệng cho nó uống, xong nhỏ ngồi cạo cạo cái gì đó rùi đập trước mặt nó cái thẻ vina 60k.
- Nè
- Gì đây
- Nạp tiền mua súng xịn đi
- Tự nhiên mua card chi dzậy
- Nói nhìu ghê..nạp đi...rùi cho Hân bắn với
- Trời...con gái mà chơi bắn súng gì
- Kệ Hân..nạp nhanh đi...Hân bắn nửa
- Máy kế bên sao hok ngồi..tự nhiên giành với ngta
- Cho xin bắn xíu à...đi..nha nha...

Nó đành mở web lên nạp tiền vào...xong kiếm mua một khẩu Aka black rồi ngồi sang bên cạnh nhường máy cho nhỏ bắn.
- Chỉ bắn đi...tự nhiên vậy ai biết mà bắn
- Ờ ờ...

Nó vừa ngồi chỉ nhỏ từng thao tác chơi...vừa tranh thủ chat vội mấy câu cho tụi chiến hữu “dkm girl bạn tau đang cầm acc tập bắn thử đéo thằng nào chửi thề nha – dm mày mới chửi đó con gà- móa tau nói là kể từ bây giờ - Fuck mày dzậy sao mày chửi dm em nào ngồi máy đấy – Bạn tau..dkmtau kiu đéo chửi thề nửa mà....”
Ức chế với cái lũ này mất thôi...làm nhỏ ngồi đọc mấy dòng chat tủm tỉm cười nảy giờ...quê chết đi dc
- Hihi đồ khùng...kiu ngta hổng chửi mà mình chửi quá trời
- Ờ ờ...tại quên..hì hì...thui bắn đi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.